999-NHẬP THẤT THỌ PHÁP ĐỂ CẦU SANH ĐẶNG CON THÁNH
HỎI: Kính thưa Thầy, chúng con
nghe kể có một vài môn phái bí mật truyền pháp cho những cặp vợ chồng nhập thất
khoảng ba năm tu tập theo một phương pháp bí mật để mong cầu đặng sanh ra đời
những Bậc Thánh. Vậy xin Thầy định nghĩa Thánh Nhân là người như thế nào? Họ
còn dâm dục không? Kính mong Thầy từ bi khai thị!
ĐÁP: Qua câu hỏi này chúng tôi xét
thấy sự thật nếu tu cầu như vậy thì không đúng nghĩa Thánh.
Trước khi muốn
trả lời câu hỏi này chúng ta phải định nghĩa chữ THÁNH. Vậy Thánh nghĩa là gì?
Thánh là người
tài giỏi xuất chúng về văn học, cũng như võ học mà người đời thường ca tụng
xưng hô như Thánh Trần Hưng Đạo, Quan Thánh Đế Quân, Đức Thánh Khổng Phu Tử.
Tất cả những
vị Thánh này được tôn xưng như vậy, nhưng tâm họ vẫn còn phàm phu, có nghĩa là
tâm họ còn tham, sân, si, mạn, nghi và còn dâm dục như bao nhiêu người khác.
Còn đứng về
góc độ của tôn giáo thì những bậc Thánh không phải nghĩa như vậy. Thánh của Phật
giáo gọi là Thánh Tăng, Thánh Ni, Thánh Sa Di, Thánh Cư sĩ, Thánh A La Hán,
v.v..
Những vị
Thánh của Phật giáo không có võ nghệ tuyệt luân, không có văn chương hay xuất
chúng, không có đánh giặc giết người cướp thành trì.
Thánh của Phật
giáo là những con người sống đúng Phạm hạnh (Giới luật), ly tham đoạn ác pháp.
Thánh của Phật giáo là tâm bất động trước các pháp ác và các cảm thọ. Thánh của
Phật giáo là tâm vô lậu hoàn toàn đầy đủ Tam Minh, Lục Thông.
Thánh của Phật
giáo là một người như bao nhiêu người khác nhưng có một đời sống không làm khổ
mình, khổ người và khổ chúng sanh.
Những danh từ
chỉ định nghĩa Thánh của Phật giáo nghe thì dễ không có gì cao siêu, nhưng làm
không phải dễ, nhất là không làm khổ mình. Không làm khổ mình là một hành động
đạo đức cao thượng mà chỉ có những bậc Thánh trong Phật giáo mới làm được.
“Thắng
trăm trận không bằng tự thắng mình, tự thắng mình mới là chiến công oanh liệt”.
Vì thế,
Thánh của đạo Phật là từ con người phàm phu biết khắc kỷ mình, biết sửa sai những
lỗi lầm, biết chế ngự lòng ham muốn, biết siêng năng hằng ngày ngăn và diệt ác
pháp, biết tự nguyện sống đúng Phạm hạnh để trở thành bậc Thánh, chứ không phải
bằng những phương pháp bí mật tu tập nhập thất ba năm để mong cầu sinh đặng con
Thánh. Thánh mà do con đường dâm dục sinh ra, xin các bạn định nghĩa.
Xưa đức Phật
cũng là một người phàm phu, cũng có vợ, có con, cũng dâm dục, cũng có cha, có mẹ,
sinh ra cũng chỗ bất tịnh nhơ uế, chớ đâu phải từ trên trời rơi xuống, hay dưới
đất trồi lên…
Ngài cảm nhận
được đời người là khổ, nên từ giã xuất gia tu hành. Tu hành đúng chánh pháp,
ngăn và diệt các ác pháp trong tâm mình, biết sửa sai những lỗi lầm của mình,
biết từ bỏ những tà pháp thay vào bằng chánh pháp. Nhờ thế mà Ngài trở thành Bậc
Thánh A La Hán Vô Lậu chớ đâu phải Ngài là Thánh có sẵn.
Theo câu hỏi
này thì có một vài môn phái bí mật dạy đệ tử muốn sanh con Thánh thì vợ chồng
phải thọ pháp, phải nhập thất tu tập như trên đã nói, thì vợ chồng ấy mới sanh
ra con Thánh
Đã là Thánh
mà sao không chọn con đường hoá sinh, mà lại chọn con đường sinh ra ô uế như vậy?
Đã là Thánh
thì làm sao tương ưng được với cha mẹ tâm còn tham sân si mà tái sinh luân hồi
làm con họ. Đó là một sự lừa đảo của tôn giáo. Cho nên, không ai có thể sinh
con Thánh, chỉ có BÁT THÁNH ĐẠO mới sinh ra con Thánh. Từ con người phàm phu
làm nên Thánh là do con đường Bát Chánh Đạo các bạn nên lưu ý, để các bạn khỏi
bị lừa đảo.
Các bạn lắng
nghe đức Phật dạy: “Này Vàsettha, người nói Tỳ kheo không có dục ái,
Phạm Thiên không có dục ái, có thể có một sự cộng hành cộng trú không?
– Thưa
Tôn Giả Gotama, có thể được…”
Thưa các bạn!
Trong thời Đức Phật, người ta tôn kính Phạm Thiên như bây giờ chúng ta tôn kính
Phật và A La Hán vậy.
Theo như lời
dạy trong kinh này, Tỳ kheo không có ái dục với Phạm Thiên không có ái dục thì
hai người giống nhau, hai người giống nhau thì cùng cộng trú, cộng hành với
nhau. Còn ở đây cha mẹ tu hành mà còn dâm dục nên mới sinh con.
Khi cha mẹ
sinh con ra là do đường dâm dục, tức là cha mẹ còn dâm dục và đứa con được sinh
ra trong đường dâm dục thì đứa con phải còn dâm dục, còn dâm dục thì tương ưng
với dâm dục. Nếu đứa con là Thánh thì không còn dâm dục, không còn dâm dục thì
không thể tương ưng với cha mẹ. Không tương ưng với cha mẹ thì làm sao sinh con
Thánh được. Cho nên, tôn giáo này dạy phi lý. Đây là Thánh không tưởng.
Vì vậy, chấm
số tử vi, tụng kinh, thọ bí pháp, nhập thất… để cầu mong sinh con Thánh là sai,
không hợp lý, thiếu logic, qua đoạn kinh trên đây đức Phật đã xác định rõ ràng.
Vậy bây giờ các bạn còn tin những điều phi pháp này nữa không?
(Trích
sách Người Phật tử cần biết – Tập 1, NXB Tôn Giáo – 2012, trang 173-177)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét