19-LỜI DẠY CẶN KẼ/ 5
Người có liệt
tuệ không bao giờ tu theo Phật giáo được. Vì Phật giáo là một tôn giáo tự lực
nên không có ai giúp đỡ mình mà phải chính mình vươn lên.
8- Lời dạy
thứ tám của đức Phật: “Tất
cả pháp lấy giải thoát làm lõi cây”. Đúng vậy, mục đích tu theo Phật
giáo là thân tâm phải được giải thoát. Giải thoát có nghĩa là phải hết tâm
tham, sân, si, mạn, nghi, v.v.. Giải thoát là tâm bất động trước các ác pháp và
các cảm thọ.
Lời dạy này,
các bạn nên lưu ý: Bất cứ pháp nào xâm nhập vào thân tâm của chúng ta, chúng ta
đều lấy sự giải thoát để giữ vững thân tâm hoàn toàn bất động. Không nên để tâm
bị chúng xâm phạm, vì chúng xâm phạm sẽ cướp mất quyền làm chủ sanh, già, bệnh,
chết và luân hồi của chúng ta.
Cho nên, ở
đây đức Phật bảo: “lấy giải thoát làm lõi cây”. Lõi cây
là những thớ cây kết tinh cứng rắn nhất của một cái cây để cây có một giá trị tốt
nhất. Còn ở đây, chúng ta lấy sự giải thoát làm năng lực kết tinh cứng rắn nhất
của thân tâm, để các ác pháp không làm động thân tâm chúng ta được.
Xin các bạn
nên ghi nhớ mãi mãi lời dạy này: “Tất cả pháp lấy giải thoát làm lõi
cây”. Nhờ đó, mà thân tâm các bạn sẽ không bao giờ dao động, luôn luôn
thân tâm các bạn thanh thản, an lạc và vô sự.
9- Lời dạy
thứ chín của đức Phật: “Tất cả pháp lấy bất tử làm chỗ thể nhập”. Vậy,
nghĩa của những từ bất tử và thể nhập như thế nào?
Bất tử nghĩa
là không chết; thể nhập nghĩa là nhập vào trạng thái bất di bất dịch. Nghĩa
chung của nhóm từ này là tất cả các pháp lấy chỗ không chết vào nơi bất di bất
dịch hay nói cách khác cho dễ hiểu hơn là các pháp lấy chỗ bất tử làm chỗ vào
vĩnh cửu.
Thưa các bạn!
Chỗ bất tử là tâm bất động, cho nên trong Phật giáo có những danh từ để chỉ cho
chúng ta thấu rõ nghĩa này: Bất tử tâm hay bất động tâm đều có một nghĩa như
nhau. Những trạng thái tâm này được gọi tên theo thiền định là Bất Động Tâm Định
hay Bất Tử Tâm Định.
Nếu hằng
ngày chúng ta tu tập giữ gìn được tâm bất tử này, đừng cho mất thì chúng ta sẽ
ngay đó tìm thấy một trạng thái tâm thanh thản, an lạc và vô sự rất rõ ràng. Vì
thế đức Phật dạy chúng ta nên sử dụng: “Tất cả pháp lấy bất tử làm
chỗ thể nhập”. Đúng vậy, các bạn nên lưu ý và tu tập theo lời dạy
này thì kết quả giải thoát ngay liền không phải chờ đợi nhiều đời, nhiều kiếp
như kinh sách Đại Thừa dạy.
10- Lời dạy
thứ mười của đức Phật: “Tất cả pháp lấy Niết Bàn làm cứu cánh”. Trước
khi muốn hiểu nghĩa của lời dạy này, thì chúng ta phải hiểu nghĩa của những
danh từ. Vậy Niết Bàn và Cứu Cánh nghĩa là gì?
Thưa các bạn!
Các bạn đừng theo nghĩa kinh sách của các nhà học giả Đại Thừa và Thiền Tông mà
hiểu nghĩa Niết Bàn là cảnh giới siêu hình thì không đúng các bạn ạ!
Niết Bàn là
trạng thái vô lậu; Niết Bàn là tâm bất động trước các pháp và các cảm thọ; Niết
Bàn là tâm thanh thản, an lạc và vô sự; Niết Bàn là trạng thái tâm không còn một
tí gì tham, sân, si, mạn, nghi.
Còn nghĩa Cứu
cánh là nơi tột cùng của sự giải thoát, không còn có một nơi nào hơn được.
Nghĩa chung
của câu dạy này là “Tất cả pháp lấy tâm bất động làm nơi tột cùng của
sự giải thoát”.
Thưa các bạn!
Chúng ta tu theo Phật giáo, mục đích chúng ta phải đạt là tâm bất động trước
các pháp và các cảm thọ. Chúng ta không cầu làm Phật, không cầu kiến tánh,
không cầu Cực Lạc, Niết Bàn, không cầu thần thông phép thuật, không cầu ngồi
thiền nhập định bảy, tám ngày hoặc một tháng, hai tháng, ba tháng, một năm, hai
năm, ba năm hoặc để lại nhục thân, v.v..
Vì thế, các
bạn nên nhớ lấy lời dạy này: “Tất cả pháp lấy Niết Bàn làm cứu
cánh”. Đó là sự rốt ráo tận cùng của Đạo Phật, nhưng phải thông hiểu
nghĩa Niết Bàn và Cứu Cánh như thế nào để biết mà giữ gìn tu tập và sống cho
đúng nghĩa của nó, thì ước vọng của các bạn sẽ thành hiện thực trong đời nay.
Thân ái chào các bạn.
(Trích
sách Những lời gốc Phật dạy – Tập 2, NXB Tôn Giáo – 2011, trang 122-149)
Tâm thư
ngày 15-10-2007

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét