1022-MÙA XUÂN VĨNH CỬU: 2- MÙA XUÂN CỦA ĐẠO PHẬT LÀ MÙA XUÂN VĨNH CỬU
(1:20) Trưởng
lão: Hôm nay quý thầy thỉnh Thầy đến thiền đường để mừng chúc tuổi thọ
Thầy trong đầu năm mới, và chúc thọ tuổi thọ Thầy. Thầy sẽ giảng nói về “Mùa
xuân vĩnh cửu” cho quý thầy nghe.
Bắt đầu quý
thầy cùng Thầy niệm hồng danh Đức Phật.
Nam Mô Bổn
Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3 lần).
Theo thông lệ
và phong tục của mỗi dân tộc trên thế giới thì ngày đầu năm là ngày Tết Nguyên
Đán. Đối với dân tộc Việt Nam và Trung Hoa, ngày Tết là ngày đầu của mùa xuân,
mà nói đến mùa xuân là nói đến thời tiết ấm áp, mát mẻ, dễ chịu cho loài người,
loài vật và cả loài cỏ cây. Ngày ấy bắt đầu một năm mới, ngày ấy cũng là ngày
mà mọi người trên thế gian này bắt đầu nhận thêm một tuổi. Vì thế, ai cũng lấy
ngày này làm ngày mừng tuổi hay là ngày chúc thọ cho nhau. Do đó, họ mới bày ra
đầy dẫy những thực phẩm, bánh trái, ăn uống.
Sau một năm
lao động bằng tay chân và bằng cả trí óc, vì cuộc sống người ta quá vất vả và
quá mỏi mệt, nên lấy ngày này làm ngày nghỉ ngơi và ăn chơi suốt cả tuần lễ, có
người nghỉ suốt cả tháng hoặc suốt cả mùa xuân ba tháng. Vì thế, những ngày này
trông rộn rịp và náo nức đối với mọi lứa tuổi, từ trẻ con năm tuổi đến cụ già
tám mươi vẫn thấy có một sự gì nao nao, náo nức trong lòng.
Ngoài đường
lộ, xe cộ dập dìu, tới lui rầm rộ, phố xá hôm nay trưng bày sáng choang đủ loại
mặt hàng hóa, dập dìu trai thanh, gái lịch tưng bừng, nhộn nhịp. Mọi người ai
cũng ăn mặc chỉnh tề, nhất là trẻ con, quần này áo kia kiểu nọ nhởn nhơ khoe
màu, khoe sắc với nhau.
Còn nói về
các loài hoa thì đủ loại: hoa mai, hoa thọ, hoa cúc, mẫu đơn, thược dược, hoa
lài v.v… đua nhau rộ nở, khoe sắc, khoe hương muôn màu, muôn vẻ để đón chúa
xuân về.
Cảnh vật bên
ngoài trông có vẻ đổi mới hẳn bộ mặt hằng ngày của nó. Nhà cửa phố xá cũng sáng
sủa, tưng bừng náo nhiệt hơn. Tiếng pháo thường nổ vang khắp nơi tạo thành một
âm thanh vang động của mùa xuân, càng thêm rộn rã tưng bừng náo nhiệt. Lòng người
bên trong cũng vậy, náo nức, hân hoan, vui cười giòn giã trong những dịp đón đầu
năm mới.
(5:39) Nhưng
xét cho cùng tận, trong những ngày này, trong những dịp này, kẻ vui cũng lắm mà
người khổ buồn cũng nhiều, kẻ dư ăn thừa của cũng nhiều mà người thiếu ăn mang
nợ nần cũng lắm. Đó là cái sinh hoạt đầu năm: buồn vui, khổ đau, rầu rĩ, ưu tư
của con người trong cái thế gian này.
Còn hiện giờ
chúng ta là những người tu sĩ Phật giáo đang hướng về mục tiêu giải thoát. Cho
nên hiện giờ chúng ta phải nhìn ngày Tết, ngày xuân, ngày đầu năm cũng như ngày
cuối năm và tất cả những ngày khác trong năm đều giống như nhau cả. Không có gì
gọi là xuân, gọi là vui mà cũng không có gì gọi là buồn, là đầu xuân, là cuối
xuân.
Nếu cái nhìn
của chúng ta được như vậy thì làm gì có náo nức? Thì làm gì có hân hoan, thích
thú trong lòng? Thì làm gì có vui đùa, cười cợt? Vì vậy làm gì có du xuân ngoạn
cảnh đi đây, đi đó cho tổn hao, tổn phí tiền bạc!
Này quý thầy!
Đối với đôi
mắt của người tu sĩ đạo Phật phải nhìn mùa xuân là mùa xuân bất diệt, là mùa
xuân vĩnh cửu, cũng như phải nhìn tuổi thọ: tuổi thọ phải lâu dài không thể với
tuổi 100 năm, mà phải nhiều, nhiều hơn nữa, thọ vô cùng vô tận.
Cho nên, thiền
sư Thiền Lão trong thời nhà Lý đang tập sống thiền tuổi thọ vô cùng vô tận, và
đang tập nhìn mùa xuân vĩnh cửu bằng thể hiện qua hai câu thơ dưới đây:
“Đản tri
kim nhật nguyệt
Thùy trúc
cựu xuân thu”.
Hòa Thượng
Thích Thanh Từ dịch:
“Chỉ biết
ngày tháng này
Ai rành
xuân thu trước”.
Ở đây, Thầy
giải thích để quý thầy hiểu rõ thêm.
Câu đầu: “Chỉ
biết ngày tháng này” nghĩa là sống với hiện tại, biết hiện tại, mà chẳng
biết chẳng lo ở ngày mai.
Câu thứ
hai: “Ai rành xuân thu trước” nghĩa là sống hiện tại, sống cho
bây giờ, chẳng nhớ chẳng nghĩ về quá khứ.
Hôm nay, quý
thầy đã đủ duyên lành được gặp Thầy nơi cái đất Trảng Bàng cằn cỗi, không có
núi to, sông rộng mà cũng không có đất đai màu mỡ như ở nơi khác. Ở đây, không
phải là nơi để hướng dẫn và đào tạo những bậc xuất chúng siêu quần, nhưng dù
sao cũng có đủ duyên lành quý thầy đã được gặp Thầy thì không ít thì nhiều, Thầy
cũng chỉ dạy và hướng dẫn, chỉ đường cho quý thầy đi tìm một mùa xuân vĩnh cửu,
một mùa xuân mà hằng muôn, hằng vạn người ước mơ.
Quý thầy
cũng nên hiểu ở đây lời nói của Thầy là một lời chân thật không phải là một lời
nói suông ở đâu. Vậy trước khi chỉ lối cho quý thầy thì quý thầy phải chịu khó
lắng nghe cho kỹ, và tự trong lòng trả lời những câu hỏi của Thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét