1029-MÙA XUÂN VĨNH CỬU: 9- CHÚC THỌ, MỪNG XUÂN THEO ĐÚNG CÁCH CỦA ĐẠO
PHẬT
(1:01:45) Đó,
quý thầy phải hiểu là hành động cao quý đầy cung kính mới chúc thọ Thầy và mừng
tuổi Phật được. Đó mới đúng nghĩa chúc thọ trong mùa xuân vĩnh cửu.
Còn nếu quý
thầy chẳng nghe theo lời dạy của Thầy, mà cứ chạy theo phong tục của thế gian Tết
nhất như ngày hôm nay, thì không đúng là chúc thọ, là mừng tuổi trong mùa xuân
của đạo Phật.
Này quý thầy!
Quý thầy đừng
có bày ra bánh trái hoa quả, sửa sang chùa miễu sạch sẽ, làm cho khang trang mới
mẻ, rồi bây giờ họp nhau trước Thầy đảnh lễ, chúc thọ, mừng tuổi qua những lời
văn hoa sáo ngữ ngoài đầu môi chót lưỡi, hoàn toàn một cách giả tạo, khách sáo!
Đối với đạo Phật, lối chúc thọ như vậy chẳng chúc thọ được những gì. Lối chúc
thọ này quý thầy đã bị đồng hóa phong tục thế gian, đó là lối chúc thọ mê hoặc
con người, phàm phu, dối trá, gian xảo.
Mà cái gọi
là mùa xuân, là mùa xuân ấy chỉ hạn hẹp trong vòng năm bảy ngày. Mùa xuân ấy là
mùa xuân đau khổ của con người, của loài người và cả loài vật.
Đạo Phật chỉ
xem lối chúc thọ đó không chân thật, xảo trá, giả tạo làm trái ngược với tâm
chân thành giải thoát của đạo Phật.
Không chúc
thọ thì thôi, mà đã chúc thọ thì phải chúc thọ cho đúng cách, đúng hạnh của đạo
Phật. Ở trong thiện pháp, ở trong giới luật của Phật mà thực hiện thân khẩu ý
mình thanh tịnh, thì đó quý thầy phải hiểu mới bắt đầu chúc thọ trong mùa xuân
vĩnh cửu.
Còn chúng ta
muốn hưởng trọn một mùa xuân vĩnh cửu và chúng ta chúc thọ Thầy và chư Phật,
thì phải bằng cách vượt không gian và thời gian, có nghĩa là thân, khẩu, ý
chúng ta thực hiện thiền định. Nơi đó không có nhân, không có quả, nơi đó mới xứng
đáng là lòng thành kính, cung kính của quý thầy gởi lên chúc thọ Thầy, mừng tuổi
Phật.
Khi tâm niệm
của quý thầy đặt ở chỗ không có không gian và không có thời gian thì ở đó không
còn pháp đối đãi nữa. Ở đó quý thầy mới cảm nhận ra được một mùa xuân vĩnh cửu
chơn thật. Ở đó quý thầy sẽ chẳng còn dục và chẳng còn dục lạc nữa, và vì vậy
mà ở đó phải hiểu không có cảnh buồn, cũng không có cảnh vui.
Ở đó không
phải là một trạng thái bình thường của tâm, ở đó cũng không phải là một trạng
thái của tâm không chướng ngại. Ở đó phải hiểu nó không còn thiện, không còn
ác. Ở đó tuổi thọ không còn ngắn dài mà vĩnh cửu vô cùng, vô tận, ở đó không
còn có tái sanh luân hồi.
Ở đó không
còn có sự chết chóc, giết hại lẫn nhau, và ở đó cũng chấm dứt sự đau khổ, sự
dày vò, sự sân hận, sự thù hận. Ở đó là mục đích của đạo Phật thường hướng dẫn
và đưa dắt chúng sanh về đó. Ở đó mới chính là một mùa xuân vĩnh cửu của muôn
loài.
Nhưng quý thầy
phải nhớ, ở đó chỉ có loài người mới thực hiện được mà thôi. Quý thấy phải nhớ
điều đó, chỉ có con người mới thực hiện được mà thôi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét