12-ĐỨC PHẬT ĐÃ XÁC ĐỊNH PHÁP MÔN TU TẬP GIÁC NGỘ
LỜI PHẬT
DẠY:
“Với
pháp này Ta đã chân chánh giác ngộ, Ta hãy cung kính, đảnh lễ và sống y chỉ
pháp ấy”.CHÚ
GIẢI:
Trên đây là
lời dạy của đức Phật. Vậy với pháp này là pháp nào? Mà Ngài đã xác định và quả
quyết chắc như vậy: “Ta đã chân chánh giác ngộ?”.
Xin thưa
cùng các bạn! đức Phật muốn giới thiệu với chúng ta pháp môn mà Ngài đã tu chứng
quả thật sự giải thoát, đó là pháp môn “Giới, Định, Tuệ”. Tại
sao chúng tôi lại biết nó là pháp môn Giới, Định, Tuệ?
Thưa các bạn!
Chúng ta hãy căn cứ vào lời di chúc và Bát Chánh Đạo tức là ĐẠO ĐẾ. Đạo
Đế là một chân lý trong bốn chân lý của Đạo Phật. Đã là chân lý thì nó là một
pháp môn hay nói cách khác nó là một chương trình giáo dục đào tạo bất di bất dịch
của những pháp môn tu tập giải thoát thật sự, làm chủ sanh, già, bệnh, chết,
không ai có quyền thay đổi được. Nó là con đường dẫn chúng ta đi đến nơi giải
thoát hoàn toàn. Nó là tấm bản đồ chỉ rõ đường đi để chúng ta theo đó tiến bước
mà không còn sợ lầm đường lạc lối. Nó là chương trình giáo dục đào tạo những
người có đạo đức nhân bản – nhân quả sống không làm khổ mình, khổ người. Nhờ
đó, chúng ta đạt đến mục đích tối hậu, làm chủ sanh, già, bệnh, chết và chấm dứt
luân hồi.
Hiện giờ, Đạo
Phật có rất nhiều pháp môn của ngoại đạo xen vào, khiến cho chúng ta không biết
phân biệt pháp môn nào chân chánh thật sự của Đạo Phật.
Nếu chân
lý “Đạo Đế” không có thì chúng ta biết căn cứ vào đâu để xác định
pháp môn tu hành chân chánh của Phật giáo. May mắn thay đức Phật đã sáng suốt,
khi Đạo Phật xuất hiện ra đời, Ngài đã dự đoán biết tương lai về sau, ngoại đạo
sẽ dìm Phật giáo và diệt Phật giáo bằng con đường pha trộn chánh pháp và tà
pháp lẫn lộn, khiến cho người đời sau khó phân biệt tà, chánh. Cho nên, bài
thuyết giảng lần đầu tiên của đức Phật được gọi là chuyển pháp luân, chính
là “Pháp môn Tứ Diệu Đế”. Tứ Diệu Đế là bốn chân lý của Đạo Phật
bắt đầu có từ đây, khiến cho mọi người thông suốt thân phận của con người, tức
là thông suốt thế giới quan và nhân sinh quan như thế nào đúng và như thế nào
sai.
Căn cứ vào
chương trình giáo dục đào tạo đức hạnh nhân bản – nhân quả của Phật giáo (Đạo Đế)
có tám lớp (Bát Chánh Đạo), chúng ta phân ra làm ba cấp tu học: (Giới, Định, Tuệ).
1- Từ lớp
Chánh Kiến cho đến lớp Chánh Tinh Tấn là giai đoạn thứ nhất tu tập GIỚI LUẬT.
Tu tập Giới Luật giai đoạn một có giáo trình tu học thuộc về pháp môn TỨ
CHÁNH CẦN. Tứ Chánh Cần gồm có: Định Vô Lậu, Định Chánh Niệm Tỉnh Giác, Định
Sáng Suốt và Định Niệm Hơi Thở. Định Niệm Hơi Thở gồm có: 18 đề mục tu tập.
2- Lớp Chánh
Niệm là giai đoạn thứ hai tu học GIỚI LUẬT trên Pháp môn TỨ NIỆM
XỨ. Tứ Niệm Xứ gồm có Tứ Niệm Xứ tu học trên Tứ Niệm Xứ; Tứ Niệm Xứ tu học
trên pháp Thân Hành Niệm.
3- Lớp Chánh
Định là giai đoạn thứ ba tu tập THIỀN ĐỊNH. Thiền định có tên là TỨ
THÁNH ĐỊNH. Tứ Thánh Định gồm có:
1. Sơ Thiền
2. Nhị Thiền
3. Tam Thiền
4. Tứ Thiền
Khi nhập Tứ
Thiền xong thì ngay đó tuệ Tam Minh xuất hiện cho nên Tuệ Tam Minh không tu mà
có. Tại sao vậy?
Chúng ta hãy
lắng nghe lời Phật dạy cho kỹ: “GIỚI SANH ĐỊNH, ĐỊNH SANH TUỆ” để khỏi
bị tà giáo lừa đảo.
Như vậy con
đường tu tập của Phật giáo xác định rất rõ ràng, không thể tà giáo ngoại đạo
xen lẫn, pha trộn vào được. Vì nó là một chương trình giáo dục đào tạo đức hạnh
làm Người làm Thánh. Vậy mà, Giáo pháp của Đạo Phật hiện giờ toàn là giáo pháp
của ngoại đạo mới kỳ lạ. Chương trình giáo dục đào tạo không còn nữa, giáo
trình giáo án lộn xộn, không lớp lang thứ tự, chỉ còn là một tạng kinh hỗn tạp;
một tạng giới không nêu rõ giới đức, giới hạnh, giới hành, còn tạng luận thì luận
trên trời dưới đất khiến cho người tu tập chẳng biết đường, như lạc vào trong rừng
sâu.
Nhìn lại
giáo pháp Đại Thừa và Thiền Tông thì chúng ta phải giật mình và phải cúi đầu
thán phục các bậc Tổ Sư Bà La Môn. Họ thật là khéo léo tuyệt vời, đưa giáo pháp
của mình, biến thành giáo pháp của Đạo Phật mà tất cả vừa là cư sĩ, vừa là tu
sĩ của Phật giáo đều là những người có học thức, kể cả người có trình độ kiến
thức Tiến sĩ, vậy mà không hề có một người nào hay biết. Mãi cho đến hôm nay, nếu
chúng tôi tu tập không thực hiện được lời dạy của đức Phật thì muôn đời ngàn kiếp
không còn ai vạch trần ra được cái sai này, cái khéo léo thiện xảo rất tinh vi
này, biến Đạo Phật thành đạo Bà La Môn mà không hề ai biết. Vả lại, tín đồ Phật
giáo lại còn tiếp tay với Bà La Môn làm mất đường lối, chương trình giáo dục
đào tạo tu học đạo đức chân chánh của Phật giáo mà không ai để ý. Thật là đau
lòng. Phải không các bạn?
Kính thưa
các bạn! Pháp môn của Phật giúp cho mọi người tu tập giải thoát tuyệt vời như vậy.
Thế mà bây giờ, nhìn lại tu sĩ Phật giáo chẳng còn gì là tu sĩ Phật giáo, chỉ
là những tu sĩ Bà La Môn phạm giới, phá giới, bẻ vụn giới. Nghĩ đến đây, chúng
tôi xúc động vô cùng, thương cảm người cha lành đã hy sinh cả cuộc đời mình, để
lại cho đàn con những lời dạy tâm huyết. Thế mà bây giờ còn gì đâu! Biết làm
sao hỡi các bạn!? Chỉ còn lại một mớ ngôn ngữ học danh học lợi ngoài đầu môi
chót lưỡi để lừa đảo thiên hạ, sống trên mồ hôi nước mắt của mọi người. Thật
đáng trách phải không các bạn?
Khi đức Phật
tu tập xong và tìm thấy sự giải thoát thật sự, Ngài dùng những lời dạy và hành
động (Quỳ xuống đảnh lễ giáo pháp) hết sức chân thành và yêu thương loài người
tận trong đáy lòng sâu thẳm: “TA HÃY CUNG KÍNH, ĐẢNH LỄ VÀ SỐNG Y CHỈ PHÁP
ẤY”. Lời dạy này gây cho chúng ta một lòng tin sâu sắc; lời dạy này làm
cho trái tim chúng tôi rung động trước lòng yêu thương vô bờ bến của đấng cha
lành.
Hôm nay,
chúng tôi tu hành xong đọc lại những lời dạy này, chúng tôi xúc cảm không cầm
được giọt nước mắt của mình. Vì nghĩ đến lòng thương yêu như trời biển của đức
Phật. Lòng yêu thương ấy không thể lấy gì mà so sánh được. Nhạc sĩ Y Vân so
sánh lòng thương yêu của mẹ đối với con như biển Thái Bình: “Lòng mẹ
thương con như biển Thái Bình rạt rào…” . Nhưng lòng thương chúng sanh
của đức Phật dù đem bốn biển so sánh cũng không sánh được.
Ngài cung
kính, cúi đầu đảnh lễ và sống y chỉ pháp ấy, khiến cho chúng ta không bao giờ
quên được ơn nghĩa này. Không quên được ơn nghĩa này thì phải luôn luôn nhớ đến “GIỚI,
ĐỊNH, TUỆ”.
Chỉ
có “Giới, Định, Tuệ” mới giúp chúng ta làm chủ sanh, già, bệnh, chết
và chấm dứt tái sanh luân hồi; chỉ có “Giới, Định, Tuệ” mới giúp cho
chúng ta tu tập không còn sợ tu sai pháp, lạc vào tà pháp của ngoại đạo. Ngoài
giới luật ra không còn giáo pháp nào dạy chúng ta tu hành giải thoát chân chánh
nữa.
Hỡi các bạn!
Các bạn nhớ ơn Phật thì các bạn hãy mạnh dạn chỉ thẳng những gì sai không đúng
giáo pháp của Phật giáo; những gì không đúng giới luật của Phật để chấn chỉnh lại
Phật giáo thì đó là các bạn đã đền đáp ơn Phật.
(Trích
sách Những lời gốc Phật dạy – Tập 2, NXB Tôn Giáo – 2011, trang 19-25)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét