16-LỜI DẠY CẶN KẼ/ 2
1- Tác ý
sinh khởi ác pháp
2- Tác
ý sinh khởi thiện pháp
– Tác ý sinh
khởi ác pháp là tác ý dục tham, dục sân, dục si…
– Tác ý sinh
khởi thiện pháp là tác ý ly dục tham, ly dục sân, ly dục si…
Cho nên, người
tu hành theo Phật giáo để cầu sự giải thoát thì không bao giờ tác ý dục tham, dục
sân, dục si… Đây là những pháp đau khổ, là con đường dẫn đến khổ đau, là con đường
đưa đến địa ngục. Do đó, người tu hành cần phải ngăn chặn và chấm dứt con đường
này, chỉ tác ý ly dục tham, ly dục sân, ly dục si… Đây là pháp thiện, là pháp
chấm dứt sự đau khổ, đây là con đường giải thoát chân chánh của Phật giáo. Các
bạn cứ suy ngẫm, có đúng như vậy không?
Bởi vì, tác
ý mà khổ đau sinh khởi đến với chúng ta và cũng do tác ý mà hạnh phúc, an vui,
vĩnh cửu đến với chúng ta. Thế chỉ có một pháp tác ý mà sinh khởi hai góc độ
như vậy thì chúng ta hãy chọn góc độ nào để tác ý đem đến sự an lạc, yên vui.
Phải không các bạn?
Hay nói cách
khác theo kinh Pháp Cú:
“Tâm dẫn
đầu mọi pháp
Tâm chủ, tâm tạo tác
Nếu nói hay hành động
Với tâm tư ô nhiễm
Khổ não sẽ theo ta
Như xe theo vật kéo”
—o0o—
“Tâm
dẫn đầu mọi pháp
Tâm chủ, tâm tạo tác
Nếu nói hay hành động
Với tâm tư thanh tịnh
Hạnh phúc sẽ theo ta
Như bóng không rời hình”
(Kinh
Pháp Cú)
Từ một câu
kinh ngắn gọn “Tất cả pháp lấy tác ý làm sanh khởi”. Biến
thành một pháp tu tập tuyệt vời mà kết quả giải thoát thật sự, như lời đức Phật
đã nói: “Pháp Ta không có thời gian đến để mà thấy…”.
Cho nên, người
tu hành mà không hiểu nghĩa lý kinh, không thông pháp tu hành thì cũng giống
như người mù dò gậy mà đi đường. Nếu thông được pháp như lý tác ý thì các bạn
đã chủ động được thân tâm mình, dẫn nó vào sự an ổn và hạnh phúc thì cuộc sống
là Thiên Đàng.
Con đường tu
hành theo Phật giáo, hạnh phúc giải thoát là như vậy, các bạn còn mong cầu gì
hơn nữa. Phải không hỡi các bạn?
3- Lời Phật
dạy thứ ba: “Tất
cả pháp lấy xúc làm tập khởi”. Trước khi muốn hiểu lời dạy này thì
chúng ta phải hiểu nghĩa của các từ. Vậy nghĩa “tất cả pháp” và “xúc” là
gì?
Tất cả pháp ở
đây có nghĩa là sáu trần: sắc, thinh, hương, vị, xúc, pháp, chứ không phải tâm
niệm như nghĩa ở trên. Cùng một từ giống nhau mà khi dùng chỗ này thì nghĩa như
thế này, nhưng khi dùng chỗ khác thì nghĩa lại khác. Cho nên, đối với Phật pháp
có thực hành đến nơi đến chốn mới hiểu rõ nghĩa. Còn thực hành chưa đến nơi đến
chốn cũng như các học giả mà hiểu kinh sách Phật thì làm sao hiểu đúng cho được.
Phải không hỡi các bạn?
Vì thế, hầu
hết kinh sách hiện giờ Đại Thừa là kinh sách kiến giải của các Tổ tu hành chưa
đúng với pháp môn của Phật, nên lý luận tưởng.
Sáu trần này
xúc chạm với sáu căn sinh ra các cảm thọ; các cảm thọ sinh ra ái dục. Do ái dục
con người mới sinh ra dính mắc, do sự dính mắc các pháp trần nên con người mới
chịu nhiều cay đắng, phiền não, đau khổ và tật bệnh, v.v..
Bởi ái dục
không phải tự nó có mà do sáu căn, sáu trần xúc chạm vào nhau sinh ra cảm thọ,
do cảm thọ mới có ái. Do biết những điều này nên người tu theo Phật giáo phải
ly dục ly ác pháp. Nếu muốn ly dục ly ác pháp mà không phòng hộ sáu căn, cứ mãi
để tiếp xúc sáu trần thì người ấy có tu muôn ngàn kiếp cũng chẳng ly dục ly ác
pháp được, bởi “Tất cả pháp lấy xúc làm tập khởi”. Do gốc
này sinh ra dục, mà không sống độc cư thì có tu tập pháp gì cũng phí công vô
ích mà thôi, bởi vì chính độc cư là pháp phòng hộ sáu căn.
Có nhiều bạn
đã về tu tập tại tu viện Chơn Như, vì không giữ gìn hạnh độc cư này, nên tu
hành chẳng ra gì, khi ra khỏi tu viện không thấy lỗi mình lại nói xấu, nói lỗi
của tu viện, tạo ra ác nghiệp. Những người này đã tự làm mất duyên tu hành giải
thoát, chỉ còn khoác lác vọng ngữ, để rồi họ sẽ gặt lấy những nghiệp quả ghê gớm
trong những ngày tháng còn lại của những người vong ân, bội nghĩa.
4- Lời Phật
dạy thứ tư: “Tất
cả pháp lấy thọ làm chỗ quy tụ”. Nói đến chỗ quy tụ tập hợp của các
pháp là cảm thọ. Cảm thọ gồm có ba phần:
1- Thọ lạc
2- Thọ khổ
3- Thọ bất lạc,
bất khổ.
“Tất cả
pháp lấy thọ làm chỗ quy tụ”. Dù tham, sân, si, ngã, vô ngã hay nhân quả… đều lấy thọ
làm chỗ quy tụ. Muốn cho các pháp không còn quy tụ thì phải ngăn ngừa không cho
sáu trần xúc chạm với sáu căn. Và nếu giữ gìn không kỹ lưỡng lỡ sáu trần xúc chạm
với sáu căn sinh ra các cảm thọ thì chúng ta cố gắng giữ tâm không hề dao động
trước ba cảm thọ. Do biết ngăn ngừa và giữ gìn tâm như vậy thì đó là tu tập ly
dục ly ác pháp. Tu tập ly dục ly ác pháp tức tu tập thiền của Phật giáo (Ly
dục ly ác pháp nhập Sơ Thiền do ly dục sinh hỷ lạc). Thiền của Phật giáo tu tập
như vậy, thế mà có những pháp tu tập thiền ngồi như con cóc, lại có những pháp
tu tập thiền tưởng, ngồi tư tư tưởng tưởng thế giới siêu hình… mà cũng mạo nhận
pháp thiền của Phật.
Còn ở đây, cần
biết chỗ quy tụ của các pháp để ngăn và diệt, nên lời dạy này khiến cho chúng
ta rõ cội nguồn quy tụ của các pháp. Nhờ biết rõ như vậy, nên thân tâm chẳng hề
dao động trước các ác pháp và các cảm thọ. Nếu thân tâm không hề dao động sợ
hãi là đã đạt được mục đích giải thoát của Phật giáo, chứ đâu phải cần nhập định
này, định nọ để làm gì và đôi khi tu sai lệch ức chế tâm còn bị bệnh tật và rối
loạn thần kinh trở thành điên khùng.
Thưa các bạn!
Trên đường tu tập theo Phật giáo các bạn nên nhớ câu này: “Tất cả
pháp lấy thọ làm chỗ quy tụ”, đừng quên các bạn nhé! Nó là pháp môn tu
hành ngăn ác diệt ác tuyệt vời.
5- Lời Phật
dạy thứ năm: “Tất
cả pháp lấy định làm thượng thủ”. Ở đây chúng ta phải hiểu những
danh từ này. Vậy định nghĩa là gì?
Định, nghĩa là tâm thanh tịnh, tâm ly dục, ly ác pháp; định là tâm bất động trước các ác pháp và các cảm thọ; định là tâm không tham, sân, si, mạn, nghi; định là tâm thanh thản, an lạc và vô sự;

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét