1005-TỆ NẠN MÊ TÍN
Câu hỏi của
phật tử Luân
HỎI: Kính thưa Thầy! Ở nước ta
(VN) hiện nay tệ nạn mê tín, dị đoan như cầu siêu, cầu an, xin xăm, bói quẻ,
xem ngày giờ tốt xấu, cúng sao, giải hạn, lên đồng, nhập xác… đang là hiểm họa,
tệ nạn xã hội là một gánh nặng của con người. Kính thưa Thầy, để đẩy lùi những
tệ nạn này ra khỏi loài người và làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn, chúng con cần
phải làm những gì?
ĐÁP: Muốn đẩy lùi tệ nạn mê tín dị
đoan thì người cư sĩ đệ tử của đức Phật phải sáng suốt nhận định và thông suốt
những gì mà đức Phật đã dạy, đừng quá vội tin vào những người khác, hễ nghe nói
Phật thuyết là bất cứ cái gì cũng vội vàng tin ngay liền, tin như vậy là tin mù
quáng dễ bị kẻ khác lừa đảo, đó là một bằng chứng thật sự hiện giờ các tệ nạn
mê tín xảy ra chung quanh trong các ngôi chùa là do Phật tử quá tin theo các Thầy
Tổ của mình, Thầy Tổ của mình đang chịu ảnh hưởng của tà giáo ngoại đạo đã biến
trở thành những người đang dối trá, mượn sắc áo của Phật giáo để kinh doanh tôn
giáo làm giàu trên mồ hôi nước mắt của tín đồ.
Bởi vậy, người
tín đồ Phật giáo phải tin vào đạo đức nhân quả làm người, không làm khổ mình,
khổ người, là một điều lợi ích rất lớn, hãy dẹp bỏ lòng tham vọng, ích kỷ nhỏ mọn
của mình, những mơ ước thiếu thực tế, hãy tự lực sống đúng đạo đức nhân quả là
đã thấy hạnh phúc ngay liền, dẹp bỏ những sự cầu cạnh tha lực nương tựa vào thần
quyền, đó là những hy vọng mơ tưởng hão huyền, đừng tin và làm theo những điều
phi đạo đức nhân quả mà trong thế giới siêu hình tưởng thường bày vẽ ra thì tệ
nạn mê tín trong xã hội sẽ được đẩy lùi ngay tức khắc.
Giáo lý của
đạo Phật có những tiêu chuẩn đã được xác định:
1- Đạo đức
nhân bản.
2- Không có
thế giới siêu hình.
3- Người chết
năm uẩn tan hoại tất cả chỉ còn lại nghiệp lực thiện ác (nhân quả) tiếp tục tái
sanh.
4- Pháp môn
tu tập của đạo Phật duy nhất chỉ có GIỚI, ĐỊNH, TUỆ.
5- Ngoài giới,
định, tuệ thì không phải giáo pháp của đức Phật nữa.
6- Giới định
tuệ là chỉ cho một tâm duy nhất của ba trạng thái kết hợp tạo thành một nguồn sống
giải thoát chứ không phải ba pháp.
7- Giới là đạo
đức nhân bản – nhân quả.
8- Định là
tĩnh giác.
9- Tuệ là sự
hiểu biết.
Ba vấn đề
này gom chung vào một tâm, nếu tâm có hiểu biết tĩnh giác trong đạo đức nhân bản
– nhân quả thì tâm liền có giải thoát.
Đó là một vấn
đề (giới, định, tuệ) duy nhất của đạo Phật giúp cho con người vượt qua khổ đau
của kiếp làm người, ngoài vấn đề này thì không có giáo pháp nào của đức Phật dạy
cầu tha lực cả. Nếu có giáo pháp cầu tha lực là giáo pháp của ngoại đạo, đó là
một sự xác định nghiêm túc của đạo Phật.
Đạo Phật cấm
kị nhất là thần thông và thế giới siêu hình, thần thông đạo Phật cho là huyễn
hóa, thế giới siêu hình đạo Phật cho là thế giới ảo tưởng.
Thần thông
và thế giới siêu hình là hai phương tiện dùng để lừa đảo gây sự mê tín dị đoan
trong lòng người, khiến cho người ta đi vào tội lỗi. Bởi vậy những người hiểu
biết cần phải triệt tiêu và quét sạch nó trên hành tinh này.
Người ta gán
cho đạo Phật có nhiều pháp môn từ thấp đến cao để tùy theo căn cơ của mỗi chúng
sanh mà tu tập, đó là lối biện luận lừa đảo những người mạo danh Phật giáo.
Ngoài Bát
Chánh Đạo để thực hiện giới, định, tuệ thì không còn pháp môn nào được gọi là của
đạo Phật nữa, đừng đem những tà pháp mê tín dị đoan mà gán cho đạo Phật, đó là
một việc làm tội lỗi đối với con người trên hành tinh này.
Khi quý vị
đã rõ thấu giáo pháp của đức Phật là giới, định, tuệ thì bất cứ một ngôi chùa
nào mà dạy khác pháp môn giới, định, tuệ thì quý vị không chấp nhận, không nghe
theo, không cúng dường, không đến chùa đó nữa, không thọ nhận hoặc tu tập theo
giáo pháp ngoại lai đó.
Từ khi đức
Phật tịch, giáo đoàn Phật giáo bị phân hóa chia thành nhiều bộ phái do những vị
tu sĩ lãnh đạo tham danh đắm lợi đã nỡ tâm giết Phật giáo chết, từ đó các Ngài
đưa vào những giáo pháp của ngoại đạo để lừa đảo tín đồ Phật giáo. Do đó, mới
có những kinh sách dạy cầu siêu, cầu an, xin xăm, bói quẻ, xem ngày giờ tốt xấu,
cúng sao, giải hạn, lên đồng, nhập xác… làm đủ mọi điều mê tín dị đoan, nó được
xem là một hiểm họa rất lớn, một tệ nạn xã hội. Các chùa đang hành những nghề
nghiệp này là đã tạo một gánh nặng cho xã hội loài người.
Muốn đẩy lùi
những tệ nạn này, thì trong các chùa quý Thầy trụ trì phải đình chỉ ngay liền
những nghề nghiệp lừa đảo, phi đạo đức này thì tệ nạn mê tín, dị đoan sẽ được
chấm dứt. Đó là dứt trừ tận gốc phát sanh ra nó.
Muốn đẩy lùi
tệ nạn này thì quý vị cư sĩ không nên tin và không làm theo những giáo pháp mê
tín, phi đạo đức này, bằng cách không đến những ngôi chùa có hành nghề như vậy
và cũng không cúng dường cho các vị Tăng ở đây. Có như vậy, mới có thể đẩy lùi
và dẹp sạch những tà giáo phi nhân quả này thì loài người mới thoát khỏi gánh nặng
khổ đau này.
(Trích
sách Đường về xứ Phật – Tập 6, NXB Tôn Giáo – 2011, trang 182-186)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét