1027-MÙA XUÂN VĨNH CỬU: 7- CHẤM DỨT ÁI DỤC LÀ CHẤM DỨT TÁI SANH LUÂN
HỒI
(47:125) Vậy
hiện giờ chúng ta đang tu hành là giữ gìn cái gì? Giữ gìn thân khẩu ý, giữ gìn
thân khẩu ý để làm gì? Để không còn gieo nhân, mà không còn gieo nhân tức là chấm
dứt tái sanh luân hồi. Đó là mùa xuân vĩnh cửu, mùa xuân Di Lặc.
Từ Đạo Hạnh
vì sự sống của mình, vì gia đình của mình và vì Phật pháp, nên sợ ngài Đại Diên
trả thù, ngài bèn dùng bùa chú giết Giác Hoàng là con nuôi của nhà vua thời nhà
Lý. Giác Hoàng là kiếp tái sanh của ngài Đại Diên. Khi Giác Hoàng chết, nhà vua
bắt buộc Từ Đạo Hạnh phải tái sanh làm thái tử nối ngôi.
Lúc bấy giờ,
Từ Đạo Hạnh mới nói với Thuần Hầu xin cho xem lén phu nhân lúc đang tắm và dặn
chừng nào phu nhân sanh thì phải báo cho hay. Đến khi phu nhân đau bụng mà chưa
sanh được, Thuần Hầu nhớ lời dặn năm trước nên sai người đến báo cho Từ Đạo Hạnh
hay. Từ Đạo Hạnh hay tin liền nhập định bỏ xác ngay, thì ngay lúc bấy giờ phu
nhân sinh ra một hoàng nam.
Bởi khi còn
khởi tâm sắc dục đó là nhân của sự tái sanh luân hồi, là nhân của sự thọ báo
thân về sau, người tu hành mà không đoạn diệt được tâm ái dục thì lúc nào cũng
còn sắc dục, nếu sắc dục còn thì phải thọ thân đời sau. Nhưng khi đã đoạn được
ái dục thì chấm dứt tái sanh luân hồi thì thân sau không còn nữa.
Ở đây, quý
thầy phải hiểu, chỉ có con đường tu theo đạo Phật thì mới đoạn diệt được ái dục,
nếu đoạn diệt được ái dục thì phải trải qua tám giai đoạn định mới đoạn diệt nó
tận gốc.
Nếu một người
tu hành không trải qua tám giai đoạn định này thì chưa đoạn dứt ái dục. Muốn trải
qua tám giai đoạn định này thì quý thầy phải tìm một minh sư có kinh nghiệm đã
nhập tám giai đoạn định này hướng dẫn thì quý vị mới mong đoạn diệt được ái dục,
còn những loại thiền khác thì không thể nào đoạn diệt được nó.
(49:38) Bởi
vậy, đạo Phật dạy quý thầy, muốn thoát khỏi vòng trầm luân đau khổ của đời người
và chấm dứt tái sanh luân hồi thì quý thầy phải hiểu rõ ái dục. Từ nơi ái dục
sinh ra muôn vàn thứ khổ đau cho con người, muốn chấm dứt ái dục có 3 cách:
Một: Quý thầy
phải vượt ra khỏi những phong tục tập quán của mọi dân tộc trên thế gian này. Nếu
quý thầy để những phong tục tập quán đó đồng hóa Phật giáo thì đạo Phật sẽ
không còn là đạo giải thoát nữa mà chỉ là một thứ hình thức tôn giáo để phục vụ
tham vọng của con người, thì mục tiêu của đạo Phật chủ trương giải thoát sẽ tan
biến như sương, như khói, như mây.
Hai: Quý thầy
phải sống ly dục bằng cách sống đúng giới hạnh của Phật, và sống độc cư, cô
đơn, không tiếp chuyện, nói chuyện với ai. Là tu sĩ Phật giáo phải giữ gìn 250
giới, là cư sĩ phải giữ gìn 8 giới căn bản, kế tiếp phải tạo mọi điều kiện, mọi
hoàn cảnh để sống đạt được độc cư và sống cô đơn, thì cuộc sống có sống đúng
như vậy mới có thể ly dục được.
Ba: Quý thầy
phải sống đoạn ái dục, nghĩa là quý thầy phải nhập tám thứ thiền định mà Phật
đã dạy, nếu không tu tập được như vậy thì không bao giờ đoạn được ái dục. Mà
không đoạn được ái dục thì quý thầy dù có thông suốt Tam Tạng kinh điển và các
Ngữ Lục Thiền Đông Độ, hoặc có đầy đủ thần thông, phép tắc thì cũng vẫn tái
sanh luân hồi mãi mãi và thọ khổ vô lượng vô tận, vô cùng vô tận.
Bởi vậy, đạo
Phật dạy quý thầy thoát ra khỏi vòng trầm luân đau khổ thì phải đoạn dứt tâm ái
dục, bởi vì từ ái dục sanh ra muôn ngàn thứ khổ đau cho cuộc đời của con người,
của quý thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét